Xét nghiệm kháng thể kháng kháng nguyên lõi viêm gan B (HBcAb)
HBcAb hay Anti – HBc là từ viết tắt của Hepatitis B core Antibody, đây là xét nghiệm giúp bác sĩ đánh giá được bệnh có bị phơi nhiễm với virus viêm gan B hay không.
Nếu kết quả xét nghiệm là dương tính hoặc có phản ứng có nghĩa là bệnh nhân đang hoặc đã từng nhiễm virus viêm gan B. Tuy nhiên, Anti – HBc chỉ được tạo ra khi cơ thể nhiễm virus viêm gan B, không hình thành sau khi tiêm vắc xin.
Vì vậy, bệnh nhân nên tìm hiểu kỹ và tránh nhầm lẫn giữa 2 phương pháp xét nghiệm HBcAc và HBsAb.
- HBcAb IgM:Là kháng thể xuất hiện và gia tăng nồng độ rất nhanh trong giai đoạn viêm gan B cấp tính hoặc đợt cấp của viêm gan B mạn tính. Sau giai đoạn cấp, nồng độ kháng thể này trong máu sẽ giảm dần.
- HBcAb IgG:Xuất hiện trong giai đoạn nhiễm viêm gan B mạn tính.
Xét nghiệm HBV-DNA
HBV-DNA Là xét nghiệm nhằm xác định số lượng hay nồng độ của virus trong một đơn vị thể tích huyết tương/huyết thanh IU/ml hoặc copies/ml (trong đó 1 IU sẽ tương đương với 5-6 copies).
Nồng độ virus viêm gan B được gọi là cao khi chỉ số này đạt trên 10.000 IU/ml, đạt trung bình từ 2000 – 10.000 IU/ml và mức thấp khi dưới 2000 IU/ml. Dựa vào kết quả xét nghiệm, bác sĩ có thể đánh giá mức độ virus đang nhân lên trong tế bào gan.
Những bệnh nhân nhiễm viêm gan B mãn tính nên theo dõi nồng độ HBV-DNA trong máu theo tháng, năm để quản lý bệnh, giúp bác sĩ xác định thời điểm điều trị, theo dõi cũng như đánh giá tiêu chuẩn dừng điều trị.